MỞ ĐẦU
Đêm nay là đêm giao thừa chuẩn bị đón một năm mới, cũng có chút thời gian ngẫm lại 01 năm đã trải qua để có cái nhìn mới hơn, sâu hơn và bớt ngu hơn những năm trước.
Cái mà tôi nghĩ đáng nói nhất trong năm vừa rồi đó là nghiệm ra một vài điều, một trong những điều quan trọng đó chính là tiêu đề bài viết này : "Một thứ có giới hạn mà quan trọng nhất trong cuộc đời".
Cuộc đời con người bị giới hạn bởi thời gian (về vật lý), do đó kéo theo nó cũng sẽ bị giới hạn về tâm lý. Cái mà tôi muốn đề cập ở đây là SỰ CHÚ Ý (hay tiếng anh là Attention).
SỰ CÓ MẶT
Về vật lý, chúng ta không thể ở 2 nơi cùng một lúc (đó là chân lý mà hiện tại chưa bị phá vỡ được mà chỉ cố làm giảm thời gian di chuyển giữa 2 nơi).
Về suy nghĩ cũng vậy, nếu ví các vấn đề mà chúng ta đang suy nghĩ là 1 nơi chốn, thì tâm trí ta cũng chỉ ở 01 nơi chốn đó trong cùng 01 thời điểm. Vậy nói rằng Sự Có Mặt của tâm trí vào một vấn đề (SỰ CHÚ Ý) được xem là có giới hạn do chúng ta bị giới hạn bởi thời gian sống (một thứ giới hạn to hơn nhưng chưa hàm nghĩa cao hơn ở cuộc đời).
TẦM QUAN TRỌNG
Tôi xin trích dẫn mô hình AIDA kinh điển của Marketing làm ví dụ. Để làm một hành động có ý nghĩa gì đó, tâm trí chúng ta bước qua 4 giai đoạn : Awareness (nhận biết) => Interest (thích thú) => Desire (khao khát) => Action (hành động)
Có thể nói rằng, SỰ CHÚ Ý chiếm đến 3 phần đầu của mô hình này từ Nhận Biết đến Khao Khát, vì thế nó ảnh hưởng rất lớn đến Hành Động và kết quả của Hành Động đó.
Một ví dụ minh chứng là hiện nay chúng ta đang sống trong một xã hội công nghệ tiên tiến, nơi mà các mạng xã hội và các Apps trên các "thiết bị gọi là thông minh" cố gắng tranh giành lấy miếng đất SỰ CHÚ Ý có hạn trong tâm trí chúng ta. Mạng xã hội nào chiếm nhiều hơn, thao túng sự chú ý, hiểu rõ hành vi hơn sẽ là kẻ tồn tại và thắng cuộc.
Một tác dụng phụ của sự tiên tiến trên là chúng ta có quá nhiều thứ để chú ý, và dẫn đến là mỗi thứ đó chúng ta chỉ chú ý vào một lúc rồi thôi, theo như mô hình AIDA thì chúng ta khó mà đạt đến ngưỡng Khao Khát vì thế nhiều thứ bị dang dở hoặc kết quả không như mong đợi.
MÔ TẢ CUỘC ĐỜI
Từng giai đoạn cuộc đời chúng ta có thể sẽ được tóm gọn bằng thứ mà chúng ta CHÚ Ý đến :
- Lúc còn trẻ con, chúng ta CHÚ Ý đến NIỀM VUI và sự KHÁM PHÁ
- Lúc còn đi học, chúng ta CHÚ Ý đến KIẾN THỨC, đến BẠN BÈ hoặc là đến thứ mà cha mẹ kỳ vọng
- Lúc trưởng thành, chúng ta CHÚ Ý đến đa phần là THU NHẬP - TÀI CHÍNH (hay nói cách khác là tiền) hoặc là DANH NGHĨA (nói cách khác là vị trí xã hội)
- Lúc có gia đình - con cái, chúng ta CHÚ Ý về HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH và tương lai của CON CÁI
- Lúc tuổi già, chúng ta CHÚ Ý đến tuổi tác, bệnh, đến sự chia sẻ của con cái
Và theo tôi, chúng ta chú ý càng nhiều thì càng khổ, chú ý vào thứ vô bổ, tạm bợ thì lại càng khổ thêm. Vì mọi người ai cũng có quyền tự do lựa chọn thứ mình muốn chú ý đến, nên tôi chỉ dám khuyên là hãy vững vào những thứ gốc rễ và giữ ổn định sự chú ý của mình. Điều đó sẽ định nghĩa bạn là một kẻ ý chí mạnh.
Và lúc mà bạn cảm thấy bâng quơ hoặc vô định, thì có thể lúc đó bạn chưa tìm được thứ đáng CHÚ Ý của cuộc đời.
Lưu ý: Hay nhớ mô hình AIDA, sự chú ý không đi kèm hành động đủ kiên trì và quyết liệt thì cũng không mang lại kết quả gì !
P/s : tôi chú ý đến KHÁM PHÁ - TỰ DO - HẠNH PHÚC
Ref :
- Ảnh cover từ quotefancy.com
- Trích dẫn nguồn ảnh mô hình AIDA tại stratoserve.com